Em chọn thương anh thôi !
Mỗi chúng ta đều sẽ có cách bắt đầu cho tình cảm của
mình với một nửa yêu thương một cách khác nhau. Tình cảm đầu tiên tôi dành cho
một người thật khác lạ mà cũng thật đậm sâu.
- Chào em! Chị rất vui được làm quen với em.
Tôi mở lời chào hỏi một cách thân thiện đối với “cậu em” tình cờ gặp được lúc
tôi tự học tại thư viện của trường.
Đáp lại lời chào hỏi hết sức thân tình của tôi là một nụ cười khó hiểu. Nụ cười
của “em” thật là dễ thương và cuốn hút. Tôi cũng cười đáp lại một cách khó hiểu.
Những ngày sau đó, tôi có đến thư viện, ngoài việc tự học ra thì còn một lý do
khác nữa: xem tôi và em ấy có duyên gặp nhau lần thứ 2 không. Và quả thực không
giống như tiểu thuyết thường hay viết hay những bộ phim ngôn tình hay chiếu,
tôi không gặp lại em ấy. Bởi khi nhìn thấy em ấy lần đầu, tôi có cảm giác em rất
thú vị, tôi nghĩ kết giao thêm một người bạn cũng không phải không tốt.
- Em không có duyên làm đàn em của chị rồi nhóc ạ! Tôi tự lẩm bẩm một mình rồi
nở một nụ cười đắc ý.
Không biết tình cờ hay cố ý, sau đó một tuần, trong lúc tôi đang ngồi viết bài
thuyết trình môn Văn học Việt Nam cho nhóm thì bắt gặp một dáng người hơi quen
đang tiến về phía tôi:
- Chào em, cho anh làm quen lại nhé. Anh tên Trần Phong, 23 tuổi, hiện là sinh
viên năm cuối khoa Công nghệ thông tin, cùng trường với em. Rất vui được biết
em.
- …
(Tôi là sinh viên năm 2 Khoa Ngữ Văn trường Sư phạm L
)
- Chào a…a…anh.
(Sao nhìn anh trẻ thế không biết. À không, nếu vậy mình tự nhận mình già à.
Không được, chỉ là do mình chưa có kinh nghiệm nhìn người thôi)
Khi trò chuyện với nhau thì tôi được biết anh ấy không đến thư viện nữa là do
anh ấy phải đi khảo sát thực tế cho bài luận tốt nghiệp.
Tôi và anh ấy trở thành bạn của nhau. Khi nhìn ở khoảng cách gần mỗi khi trò
chuyện, trông anh ấy thật là đẹp trai, dễ thương có lẽ vì anh sở hữu một khuôn
mặt baby. Không biết tự lúc nào, những khi khoảng cách giữa tôi và anh ấy thật
gần, trái tim tôi lại đâp rất nhanh. Phải chăng đó là dấu hiệu của con tim đã bắt
đầu thổn thức, bắt đầu chớm nở một xúc cảm lạ thường.
Cảm xúc ấy không biết đã bắt đầu từ khi nào nữa, chợt đến rồi xâm chiếm trái
tim còn non nớt, trinh nguyên của cô gái đôi mươi có những rung động đầu đời.
Những ngày sau đó, tôi cảm thấy thật hạnh phúc và ấm áp bởi mỗi lúc nhìn anh, bắt
gặp được ánh nhìn trộm của tôi, anh liền đáp lại bằng một nụ cười thật tươi và
thật ấm áp. Tôi đã dại khờ thích anh mất rồi, thích anh bằng cả trái tim của tuổi
xuân đầy nhiệt huyết và tràn đầy yêu thương. Có phải đây gọi là tình yêu?
…
Rồi chúng tôi yêu nhau. Anh dành cho tôi những ánh mắt đầy yêu thương, thấu hiểu
và sự chở che thật an toàn. Những lúc đi chơi, anh nắm tay tôi cùng nhau bước
đi giữa dòng người tấp nập, che mưa cho tôi trong những cơn mưa bất chợt hay ngồi
nghe tôi nói chuyện huyên thuyên trên trời dưới đất… Có lẽ các bạn sẽ thầm ngưỡng
mộ tôi đúng không? Cũng phải, vì đây là mong ước của các cô gái chúng ta mà -
có được tình yêu trọn vẹn với những kỉ niệm đẹp tuy đó có thể chỉ là hành động
nhỏ nhặt nhất nhưng sẽ làm trái tim chúng ta đập lên từng hồi. Cuộc sống của
tôi giờ đây tràn ngập một màu hạnh phúc, một sự tin tưởng và hy vọng cho một
tương lai tràn ngập màu hồng bởi nơi đó có cả anh và tôi.
Mỗi khi tôi có giờ rảnh ở lớp là tôi lại chạy đến khoa Công nghệ thông tin để
tìm anh, đơn giản chỉ để ngắm nhìn anh thôi. Là cô gái của khoa Văn nên có thể
nói, tôi là một người lãng mạn, sống nội tâm và có một tâm hồn đa sầu đa cảm.
Tôi nghĩ rằng, trong cuộc sống này, chúng ta đã là một phép trừ, gặp được một
người là duyên phận nhưng gặp được một lần là ít đi một lần. Thế nên tôi trân
trọng từng phút, từng giây được ở bên anh ấy. Rồi chúng tôi cũng đến được điểm
dừng cuối cùng của hành trình tìm thấy nhau - kết hôn, và sau đó chúng tôi hưởng
trọn niềm hạnh phúc bên nhau. Chúng tôi sẽ nhìn và kể lại cho nhau nghe những
gì đã trải qua, chiêm nhiệm và trân trọng nhau hơn. Cuộc sống còn gì ý nghĩa
hơn khi dù có bất cứ chuyện gì xảy ra giữa cuộc đời lắm chông gai này thì chỉ cần
có anh - người mà em thương yêu nhất luôn bên cạnh, sát cánh cùng em vượt qua mọi
khó khăn, thử thách. Phải không anh?
…
Bất chợt những giọt nước mắt lăn dài trên khóe môi nhợt nhạt. Tất cả, tất cả chỉ
là ảo ảnh tự hư vô, chỉ là quá khứ hạnh phúc xa xôi cho một hiện tại đau buồn.
Tôi mãi nhốt mình trong ký ức hạnh phúc về câu chuyện của anh và tôi ngày xưa.
Nhưng giờ đây, anh đã có vợ và người đó không phải là tôi. Cả hai chúng tôi
tình cờ gặp được nhau rồi vô tình lạc mất nhau giữa cuộc đời này mà không hề
hay biết. Phải chăng vì chưa kịp nói tiếng yêu? Nếu ngày xưa tôi có đủ can đảm
để nói với anh ấy rằng: “ Em yêu anh” thì giờ đây em có để mất anh không? Tôi tự
trách mình vì đã buông tay, để anh đi mất. Em buông tay không phải vì em hết
yêu anh, mà chỉ trách sao chúng ta có duyên lại không nợ. Con người ta khi chìm
đắm trong hạnh phúc sẽ không biết trân trọng để khi mất đi rồi lại tiếc nuối.
Có thể chúng ta sẽ gặp lại nhau, sẽ chào nhau bằng một nụ cười nồng ấm nhưng rồi
mỗi người sẽ bước tiếp, có thể dừng lại trên những con đường mà em và anh đã chọn.
Nhưng dù thế nào, em cũng đã tìm được câu trả lời cho riêng mình. Tình cảm em
dành cho anh là “thương” chứ không phải “yêu”. Bởi lẽ, thương là hương thơm dịu
dàng nơi con tim, mùi hương ấy sẽ vương vấn mãi không phai tàn, là sự cảm nhận
của tâm hồn và trái tim. Hương sẽ bay theo gió, bay cho đến tận chân trời góc
biển.
Em sẽ lưu giữ ký ức của chúng mình – nơi có anh và em song hành, sẽ cất giữ
dáng hình của anh vào trong trái tim em, nơi sâu thẳm nhất của tâm hồn. Em chúc
anh hạnh phúc và rồi em cũng sẽ tìm được hạnh phúc cho riêng mình. Anh đừng lo
cho em nhé! Em sẽ chọn thương anh thôi - mối tình đầu khắc cốt ghi tâm của em.
Thùy Trang
Tạo vào 2017-06-14 14:02:27,
Cập nhật 7 năm trước
Phạm Thị Thùy Trang
Theo dõi
1
Bình luận
Top phản hồi
Phản hồi bài viết Em chọn thương anh thôi !
Gửi đi
Chia sẻ Em chọn thương anh thôi ! tới bạn bè để mọi người cùng đọc nhé !
Bạn đang đọc bài viết
Em chọn thương anh thôi !.
Hãy để nguồn tutrithuc.com khi phát hành lại nội dung này !