Thư Gửi Ba - người vĩ đại trong lòng con

Tôi viết      3.298 - 0      7 năm trước
Thư Gửi Ba - người vĩ đại trong lòng con
2 0

Thư Gửi Ba

Ba là đôi chân con
Suốt đời thân mỏi mòn
Trọn đời ba hi sinh
Cuộc hành trình con đi
In dấu chân ba lại
Nhiều khi con thầm hỏi ?
"Ba ơi, ba mệt không ?"

Hết cõng rồi lại bồng
Đồng lúa xanh ba trồng 
Sẽ có ngày gặt hái
Còn con, người con gái
Không kết quả ngày mai

Bàn chân không thể đi
Bàn tay không cầm nắm
Vất vả cả trăm bề
Ba vẫn bế con đi
Đến giảng đường đại học
Bao nhiêu điều mệt nhọc
Đè nặng đôi vai gầy

Con không biết trên đời này có bao nhiêu người được coi là vĩ đại . Nhưng trong lòng con ba là người vĩ đại nhất . Ba chẳng làm một công việc cao sang gì. Ba chỉ là một người thợ mộc nghèo đi đóng bàn ghế thuê cho người khác nhưng với con không ai vĩ đại bằng ba .

   Ba con có một thân hình hơi nhỏ con , nước da ngăm đen vì dầm sương giải nắng . Mái tóc ba nay đã điểm bạc vì năm tháng .

   Ba con rất vất vả . Mẹ ốm đau luôn nên mọi việc lớn nhỏ đều đè lên đôi vai gầy của ba . Sinh con ra mang thân hình dị tật nên ba đã vất vả lại thêm vất vả hơn . Thường ngày , ba dậy từ sáng sớm , nấu cơm rồi chở con đến trường sau đó quay về làm mộc . Có những hôm  người ta đặt hàng lấy gấp , ba phải dậy từ lúc gà chưa gáy , làm đến khi tối mịt không nhìn thấy gì nữa ba phải chong điện làm . Ba vất vả là thế nhưng chẳng lúc nào ba phàn nàn , ngược lại ba rất lạc quan và yêu đời . Đôi lúc mẹ nói với ba : ” Anh đừng tham công tiếc việc như thế . Phải giữ gìn sức khỏe chứ . Anh mà ốm ra đấy thì khổ ” . Ba nhìn mẹ cười : ” Em yên tâm , anh chịu được mà . Vất vả thế này chứ vất vả nữa anh cũng chịu được miễn sao con chúng ta chăm ngoan học giỏi là tôi vui rồi . ”  Bây giờ con mới thấm thía câu ” công cha như núi Thái Sơn ”.

Ngày ngày, ba đưa con đến trường, vẫn gồng mình lên để chạy xe máy giữa cái thời tiết khắc nghiệt với con đường lầy lội của mảnh đất Tây Nguyên để đưa đứa con gái tật nguyền là tôi đến trường. Con chẳng thấy lúc nào ba than van, hay tỏ ra mệt mỏi gì, ba vẫn làm từ sáng đến tối, trên gương mặt ba luôn nở một nụ cười thật tươi. Nụ cười ấy thật bình yên.

Nhưng nào ai biết sau cái bình thường ấy là nhưng sự đau đớn quằn quại của ba với căn bệnh hở van tim. Sáng sớm ba bế con qua hai nấc cầu thang dài để vào lớp học. Những bước chân của ba mỗi lúc một mệt mỏi, cánh tay như muốn rã ra từng khúc. Nhìn những bậc cầu thang dài, nghe những bước chân càng ngày càng chậm, từng hơi thở không theo một nhịp, trên gương mặt ba nay thêm nhiều nếp nhăn. Những hình ảnh, những âm thanh ấy chẳng khác nào những viết dao sắc nhọn cứa vào lòng con. Bây giờ con đã là một sinh viên nhưng mỗi lần nhìn xe máy chạy vụt qua con lại nhớ ba da diết. 

Nhớ những lúc ngồi sau xe ba ôm lưng tựa đầu vào lưng ba một cách bình yên nhất. Nhớ lúc còn ở nhà. Bữa cơm trưa luôn thiếu bóng ba. Ba luôn tranh thủ bữa trưa để làm mộc. Có lần ra ngồi thủ thỉ với ba.  Thương ba vất vả mà con ôm ba mà khóc nức nở. Mặc cho mồ hôi mặc cho mạt cưa từ áo ba chuyển sang áo. Con muốn bỏ học. Con không muốn ba vất vả vì con nữa. Nhưng với ba đó là một dự án đầu tư có thu lợi là những tấm bằng khen con mang về. 

Nó nhớ những hôm con đi nhận thưởng ba ngồi ở dưới thấp thỏm không yên. Có khi còn đi lên tới gần bậc sân khấu vì sợ con té. Chỉ cần họ trao xong bằng khen là ba lên bế con liền.  Hình ảnh con đứng trên sân khấu nhìn ba thấp thoáng đứng lên ngồi xuống đã in sâu vào lòng con. Lên đại học con lần đầu tiên đi nhận học bổng không có ba đi cùng. Nhận xong phần thưởng con như một thói quen con nhìn xung quanh. Con không thấy ba đâu. Con òa khóc. Ba ơi con nhớ ba lắm.

Con nhớ những lúc tan trường ba ra đón con.  Bạn bè con thường hỏi sao ba con bẩn thế, con ôm ba vậy mà không sợ bẩn áo à.... Con lúc đó chỉ cười " ba tớ không bẩn. Ba tớ chỉ lam lũ thôi". Có thể người ta sẽ thấy xấu hổ khi ba mẹ mình nghèo và lam lũ. Nhưng với con đó là điều con tự hào. Ba luôn đón con trong tình trạng là mới đi rẫy về. Với một bộ đồ lao động đã ngả màu và bẩn, chân lận ống cao ống thấp, ống tay áo thì tả tơi và đẫm mồ hôi. Mẹ vẫn bảo ba hãy tắm rồi hãy đón con nhưng ba nó nói để con đợi lâu ba không yên tâm. Đấy, bẩn thì đã sao. Hôi thì đã sao. Ba chịu bẩn chịu hôi để nó được sạch sẽ để con có cuộc sống như bạn bè con. Không đáng tự hào sao?

Nó nhớ ba thường nói con học giỏi ba không tự hào vì nhiều người cố gắng cũng học giỏi được. Nhưng ba lại rất tự hào khi con luôn lạc quan, tự tin và mạnh mẽ vì vì lúc đó con mới thực sự hạnh phúc. Con lạc quan tự tin là gen di truyền của ba mà. Con gái ba thì phải giống ba chứ. Ba nhỉ. 

Con nhớ những cuộc nói chuyện của hai ba con. Ba luôn nói mẹ là người hạnh phúc nhất vì có người chồng như ba. Con thì báo con sẽ tìm một ng tốt hơn ba để con hp hơn mẹ. Nhưng con chỉ nói vậy thôi chứ trên đời này chỉ có một ng ba vĩ đại duy nhất là ba thôi. Và con hạnh phúc hơn vì con có cả ba và mẹ mà. Con biết thời gian con chuẩn bị thi đh ba rất phiền lòng vì con. Con xin lỗi. Mẹ ốm cha không thể đi cùng con lên thành phố học được. Nhưng con gái bướng bỉnh tự làm mọi thứ từ giặt đồ dọn nhà. Tập leo cầu thang. Mẹ lo lắng mà bệnh thêm nặng. Họ hàng ngăn không cho con đi học. Con biết ba phiền lòng. Con biết ba cũng có lúc yếu lòng khóc hết nước mắt vì con. Con xin lỗi. Con từng hứa sẽ sớm thành công để báo hiếu với ba mẹ. Ba biết ko? Mỗi lần con đt về hỏi thăm sức khỏe ba mẹ.  Ba bảo ba mẹ khỏe, khỏe để còn đợi con gái báo hiếu mà. Con nghe mà vui lắm. Con biết ba mẹ thương con chẳng chờ ngày con đền đáp. Cha mẹ chỉ nói thế để khích lệ con cố gắng. Vâng. Mỗi lần mệt mỏi chán chường trong cuộc sống con lại nghĩ về ba mẹ để thêm sức mạnh vượt qua mọi thứ. 

Trong cuộc đời con, chỉ có một ng ảnh hưởng đến con một người là thần tượng của con và người ấy trong mắt con là vĩ đại nhất là ba đó ba ơi.

Ba biết ko? Con thèm cảm giác được ngồi sau lưng ba, ôm và cảm nhận mồ hôi ba như ngày nào. Con nhớ ba. Con ghét mỗi sáng đứng ở cổng Kí túc xá chứng kiến những chú xe ôm chở sinh viên đi học. Nhìn những bộ đồ lao động đã phai màu, nhìn dáng ng nhỏ nhỏ, nhìn nước da ngăm đen con lại nhớ đến ba da diết. 

Giờ này ba đang làm gì, hay ba đang trăn trở về một tương lai dài mang tên CON GÁI.
Con yêu ba mẹ. Con yêu người vĩ đại nhất lòng con.

Tạo vào 2017-06-19 16:40:06, Cập nhật 7 năm trước
Huyền Huyền Huyền Huyền Theo dõi 0
Bình luận
Top phản hồi
Đang tải bình luận bài viết Phản hồi bài viết Thư Gửi Ba - người vĩ đại trong lòng con
Gửi đi

Chia sẻ Thư Gửi Ba - người vĩ đại trong lòng con tới bạn bè để mọi người cùng đọc nhé !

Bài viết có vấn đề ? Hãy cho chúng tôi biết.

Gửi báo cáo sai phạm
Bạn đang đọc bài viết Thư Gửi Ba - người vĩ đại trong lòng con.

Hãy để nguồn tutrithuc.com khi phát hành lại nội dung này !

11938