Trái tim của một con người- Chương 1

Tôi viết / Truyện ngắn      1.953 - 0      6 năm trước
Trái tim của một con người- Chương 1
5 0

Chương 1: Cảm ơn đã đến với anh.

          Nam- một cậu học sinh lớp 12, với dáng hình cao cao, làn da trắng , đôi mắt đầy sự nhiệt huyết, nhưng lại mắc chứng trầm cảm. Điều này xảy ra vì từ nhỏ, Nam đã bị nói lắp, cậu trở nên tự ti với bạn bè dần dần thu hẹp mình vào những cuốn sách đầy chữ. Trong lớp, Nam như tách biệt với mọi người, khiến cậu trở nên khó gần trong mắt những bạn cùng lớp. Nhiều lần một số bạn muốn làm quen những đáp trả lại điều đó là ánh mắt đầy sự khó chịu, có lẽ sự tự ti quá mức đã làm trái tim Nam trở nên đóng băng, khó gần đến thế.

          Trong một buổi chiều mùa đông, những cơn gió lạnh ríu rít như cắt cả da thịt, khi đang đi học về, Nam bỗng nghe thấy tiếng gì đó rất yếu ớt trong bụi cây, cậu lấy hết sự can đảm tiến tới bụi cây đó. Thì bỗng nhiên: “Gâu, gừ…ừ…”, thì ra đó là con chó, cậu không ngần ngại tiến đến nhẹ nhàng, từng bước, tường bước một, vén bụi rậm ra. Con chó đang bị thương, chân nó có vẻ như đã bị xe tông, máu chảy ra rất nhiều, tiếng “ẳng ẳng” thút thít phát ra từ chú chó đó rất tội nghiệp. Không ngần ngại, cậu lấy áo khoác mình choàng vào chú chó, vội vàng chở nó đến bệnh viện thú ý. Cậu lấy hết số tiền ít ỏi mà mình dành dụm bấy lâu nay có ở trong thẻ, rút ra và trả viện phí cho nó. Sau khi được chữa trị, nhìn thấy chú chó đang nằm hồi sức , cậu nhìn vào đôi mắt nó, đôi mắt đầy sự buồn bã, đau đớn. Nó nhìn cậu như muốn nói lời cảm ơn, nó dung hết sức cố vẫy chiếc đuôi ngắn ngủn của nó. Trong cái khoảnh khắc đó, có cái gì đó đã đụng đến trái tim của Nam, cái cảm giác mà lâu nay Nam chưa có. Nam suy nghĩ, đắn đó một hồi và sau đó nhận nuôi nó đem về nhà. Thấy cậu đem chó về nuôi, ba mẹ liền cho phép. Cậu đặt tên nó là Vàng. Vàng là một chú chó Cỏ, khá thông minh, nó rất hiểu ý chủ, được Nam rèn luyện, chăm sóc chu đáo nó trở nên béo khỏe. Kể từ khi có Vàng, nụ cười của Nam xuất hiện nhiều hơn, mỗi khi đi học về, cậu lại dắt Vàng đi dạo tung tăng, cánh đồng hoa là nơi mà Nam và Vàng tới nhiều nhất. Nhìn Vàng tung tăng, vui đùa với những bông hoa khiến lòng Nam như vui lây, thoải mái đến kỳ lạ. Vàng như một món quà đến từ thiên đường, cứu rỗi cuộc đời Nam vậy. Bố mẹ Nam thấy con trai trở nên yêu đời hơn, họ vui mừng khôn xiết. Cuộc đời của Nam bắt đầu một trang giấy mới kể từ khi có Vàng.

          Trong một lần đi dạo ở cánh đồng hoa, đang nghỉ ngơi bên hàng ghế đá, bỗng nhiên, đôi tai Vàng dựng đứng lên, chạy thật nhanh, Nam thấy thế lập tức đuổi theo , vừa đuổi vừa kêu nó lại. Bỏ mặc tiếng gọi của Nam, Vàng chạy thật nhanh đến một cô gái đang đứng bên cây phượng, nó chồm lấy cô gái đó, vì quá bất ngờ cô ấy ngã xuống, Vàng lập tức lao tới liếm mặt cô ấy. Thay vì sự hoảng sợ, cô trở nên vui hơn, và khi đó, cô vỡ òa khóc, ôm chầm lấy Vàng, hạnh phúc và luôn nói : “ Chị tìm thấy em rồi, Bull ơi”. Dường như đã hiểu được câu chuyện, Nam đứng lại và hỏi cô gái đó :” ba…ạ…..n  ….. ba…n bạn… l..à…à…là… chu…. chủ… nó…. hả. Mặc dù câu hỏi rất lắp bắp, nhưng cô gái vẫn hiểu được và nói: “ Đây là Bull, chú cún nhà mình, mình mới chuyển đến đây, vì mình không rành đường, trong lúc dắt Bull đi dạo mình đã lạc mất em nó. Mình luôn tìm em nó suốt bao lâu nay. Cảm ơn bạn đã chăm sóc Bull giúp mình”. Nam lắp bắp nói: “ Kh..ô..không .. có.. ó … có. gi.. gì đâu… ba…bạn.”. Cô gái mới nhận ra , Nam nói lắp, thay vì cười nhạo cậu ấy, cô gái nhe nhàng cười và nói: “ Cậu nói từ từ thôi cũng được, mình nghe được mà.” Nụ cười của cô gái làm Nam xao xuyến, như quên đi nhiều thứ, Nam ngây người ra và nhìn cô gái đó. – Bạn ơi, bạn ơi. Nam giật mình, và nói chậm :” Ừ…, mình sẽ nói chậm”. Cô gái vỗ tay vui vẻ khen: :” Cậu không nói lắp rồi đó, hay quá, cậu thấy mình hay hơn, hoan hô” . Nam bây giờ mới nhận ra đây là câu đầu tiên mình không nói lắp, chỉ cần suy nghĩ thật kỹ và nói thôi mà. Cậu vui mừng hơn bao giờ hết. Trong tiếng cười đùa của cô cậu, thì Vàng ríu rít chạy xung quanh hai người làm không khí thêm vui hơn. Sau đó, hai người ngồi trên ghế đá, cô gái hỏi: “- Bạn có thể cho mình xin lại Bull được không, em nó rất quan trọng với mình”. Như đánh vào nỗi sợ của Nam, cậu sững sờ và suy nghĩ về việc này. Vàng đối với cậu như một món quà, người bạn giúp cậu sống vui vẻ hơn, nhưng nó không phải của cậu, không phải của cậu, làm sao cậu có thể giữ nó, để nó rời ra chính chủ nhân của nó chứ. Vẻ mặt Nam buồn trông thấy, cậu suy nghĩ và nhìn Vàng. Vàng như hiểu câu chuyện, tai cụp xuống, kêu thút thít. Cậu lấy lại bình tĩnh, cố nén nước mắt của mình lại, nhìn cô gái đó, nói chậm rãi như lúc nãy cậu đã làm: “ Tất.. nhiên rồi, đó là của bạn mà..” Ngay lập tức, cậu quay mặt đi để giấu đi những giọt nước mắt của mình. Cô gái vui vẻ đáp: “ Cảm ơn bạn nhiểu lắm, cảm ơn bạn nhiều lắm, Bull ơi, chúng ta lại sống với nhau rồi, chị hạnh phúc quá, Bull ơn”. Nhìn thấy cô gái và Vàng ríu rít vui vẻ bên nhau, cậu mỉm cười trong những giọt nước mắt, có lẽ đây mới chính là ngôi nhà của Vàng. Cô gái dắt Vàng đi khi trời đã xế chiều, Nam đứng lại nhìn Vàng và cô gái ấy bước đi , xa dần, xa dần đến khi mất hút. Cậu nhìn họ và mỉm cười nghĩ : “Cảm ơn đã đến với anh, Vàng ơi, cảm ơn em, sống hạnh phúc nhé em”.

Tạo vào 2017-08-13 19:08:44, Cập nhật 6 năm trước
Bình luận
Top phản hồi
Đang tải bình luận bài viết Phản hồi bài viết Trái tim của một con người- Chương 1
Gửi đi

Chia sẻ Trái tim của một con người- Chương 1 tới bạn bè để mọi người cùng đọc nhé !

Bài viết có vấn đề ? Hãy cho chúng tôi biết.

Gửi báo cáo sai phạm
Bạn đang đọc bài viết Trái tim của một con người- Chương 1.

Hãy để nguồn tutrithuc.com khi phát hành lại nội dung này !

14071